Tác giả:
- Câm miệng.
Tiểu tử này giữ Kim khách lệnh của Đan Đường chúng ta, hắn có tư cách ngồi ở đây cũng là chuyện thường.
Các ngươi nếu còn dám làm loạn thì đừng trách ta ra tay vô tình.
Bị  vị phó đường chủ kia mắng cho một trận, mấy tên đệ tử thân truyền này  tuy rằng ngoài mặt thì cung kính cúi đầu, thế nhưng trong lòng lại cực  kỳ khó chịu.
Chỉ có điều, cho dù không cam lòng thì trước mặt bọn  hắn vẫn là vị phó đường chủ của Đan Đường, do đó chợt thấy hai tên có  vẻ như là giữ địa vị khá cao trong số đám đệ tử thân truyền của Chấp  Pháp Đường và Bách Sự Đường vội đứng ra cung tay đáp.
- Hoàng phó đường chủ xin yên tâm, chúng ta dù có là thân truyền đệ tử nhưng cũng không dám ở tại Đan Đường gây nên sự vụ gì.
- Phải đó, phó đường chủ đại nhân xin cứ yên tâm.
Nếu  đã biết vị sư đệ này nắm trong tay Kim khách lệnh của Đan Đường, vậy  thì sau này bọn ta lại tới tìm hắn nói chuyện cũng không muộn.
Nghe  ra hàm ý đe dọa chẳng mấy nhẹ nhàng ẩn trong lời nói của tên thanh niên  kia, tuy rằng rất muốn lao qua đập cho hắn mấy cái, nhưng may là Tử  Thanh vẫn kịp giữ bình tĩnh rồi chắp tay nói với người đang đứng trên  không trung.
- Đệ tử xin đa tạ Hoàng Lan phó đường chủ đã giải vây, lời mà phó đường chủ căn dặn đệ tử sẽ ghi nhớ trong lòng...
- Còn về việc các vị sư huynh sư tỷ này muốn tới tìm ta đàm đạo, vậy thì sau này xin mời đến Luyện Khí Điện.
Sư đệ ta tuy rằng không có trà ngon hay bánh ngọt để mời khách, nhưng mấy loại như sắt vụn dư thừa thì cũng đủ dùng.
Dứt  lời còn không quên lườm mấy tên đệ tử thân truyền kia một cái, coi như  là ngươi đe dọa ta thì ta dằn mặt lại, cũng không ai chịu thua ai.
Chẳng  buồn nói gì thêm, vị phó đường chủ kia sau khi nghe thấy Tử Thanh buông  lời đáp trả thì cũng chỉ lắc đầu hai cái rồi quay người rời đi.
Có  điều, mấy tên đệ tử thân truyền của Luyện Khí Điện vốn ở cách đó không  xa, sau khi nghe thấy lời nói mang tính chất dằn mặt của Tử Thanh thì  lại thoáng quay qua nhìn nhau rồi lắc đầu thầm bảo cậu ngu ngốc.
Ở nội môn này, ai mà không biết rằng Luyện Khí Điện là nơi có địa vị thấp nhất trong năm thế lực cơ chứ?
Huống  hồ, nếu xét về tài lực và số lượng đệ tử thân truyền của cả năm thế lực  thì hiển nhiên, bốn thế lực kia vẫn cao hơn Luyện Khí Điện hẳn một bậc.
Cho nên từ hàng trăm năm nay, phàm là đệ tử của Luyện Khí Điện thì đều bị người của bốn thế lực khác chèn ép.
Thậm  chí, ở tại những lần tông môn tổ chức thi đấu giữa các thế lực thì  Luyện Khí Điện vẫn luôn bị Chấp Pháp Đường và Bách Sự Đường cố tình gây  khó dễ.
Đã biết được căn cơ nguồn cội của sự việc, hơn nữa, xét  thấy bản thân mình cũng có thể là nhân tố giúp cho Luyện Khí Điện lấy  lại hào quang khi trước.
Chon nên, với bộ óc sáng tạo và tư duy  phát triển từ một thế giới khác xuyên không đến đây, thì cậu bạn Tử  Thanh tất nhiên sẽ chẳng nề hà gì mà trực tiếp đôi co với những người  được cho là thiên tài của bốn trong năm thế lực dẫn đầu này rồi.
"Boong"
Một  tiếng chuông lớn vang lên cắt đứt đi dòng suy nghĩ miên man của Tử  Thanh, lúc này, ở tại một chỗ có vị trí cao nhất của khán đài cũng đã  xuất hiện thêm mấy người có khí tức vô cùng mạnh mẽ khác.
Không  khó để Tử Thanh có thể đoán ra bọn họ chính là những người đứng đầu của  các thế lực khác, bởi vì chỗ ngồi của mấy người này đều là những vị trí  có cái nhìn bao quát nhất.
- Hoan nghênh tất cả mọi người đã đến với cuộc thi đấu thăng cấp đệ tử của Đan Đường.
Sau đây sẽ là vòng thi đấu đầu tiên...
Cẩn  thận nghe hết thể lệ cuộc thi, đến khi một tiếng chuông nữa vang lên  đánh dấu thời gian thi đấu bắt đầu thì Tử Thanh mới dời ánh mắt nhìn về  phía quảng trường rộng lớn bên dưới.
Ở nơi đó, giữa những khu vực  được phân chia thành từng vị trí nhỏ từ sớm đã có hơn ba mươi người  đứng chờ, trước mặt những người này đều có một cái lò luyện đan và một  chiếc bàn dài đặt đủ loại thảo dược dùng để luyện chế đan dược.
Ở  vòng đầu tiên, những đệ tử này chỉ cần luyện chế ra một viên đan dược  cấp bốn là được, còn về phần phẩm cấp của đan dược thì cũng không bắt  buộc.
Đối với đan dược, tuy là khác với pháp khí một chút, thế nhưng cũng được chia thành mấy loại cấp bậc tiêu biểu.
Ngoài  thượng- trung - hạ và cực phẩm bốn loại phẩm chất ra thì đan dược cũng  được chia làm chín cấp bậc rõ ràng, mỗi một cấp đan dược đều mang trong  mình một nguồn năng lượng và dược lưc đặc thù không hề trùng lặp.
Giống  như đan dược cấp bốn của vòng đầu tiên này vậy, loại đan dược này tuy  chỉ là cấp bốn nhưng ẩn chứa dược lực và năng lượng vô cùng nồng đậm,  nếu đem một viên đan dược cấp bốn cực phẩm so sánh với pháp khí, vậy thì  đã có thể sánh ngang cùng với một món pháp khí cực phẩm rồi.
Mà  cũng bởi vì sự đặc thù này, cho nên mỗi một đệ tử của Đan Đường đều có  một vị trí cực kỳ quan trọng trong tông môn, ngay cả cao ngạo như Chấp  Pháp Đường cũng không dám quá mức cứng rắn đối với đệ tử của Đan Đường.
Đó  là còn chưa nói tới Đan Đường có một vị đường chủ cực kỳ bá đạo, tuy  rằng cảnh giới tu vi thấp hơn đường chủ của Chấp Pháp Đường một bậc.
Nhưng  bởi vì bản tính nóng nảy cao ngạo, cho nên trước giờ vị nữ tu giả này  vẫn luôn không chấp nhận sự ngang tàn cũng như tham vọng muốn bá chiếm  nội môn của Chấp Pháp Đường.
Nhìn hơn ba mươi người đứng giữa  quảng trường đã bắt đầu triệu hoán ra ngọn lửa của riêng mình, đôi mắt  của Tử Thanh cũng mang theo chút chờ mong mà lướt về phía cô em gái Bích  Dao.
Ở một góc của quảng trường rộng lớn, sau khi trông thấy ai  ai cũng đã nổi lửa bắt đầu nung nóng lò đan, bấy giờ thì cô nàng Bích  Dao mới chầm chậm lấy ra chiếc đỉnh luyện đan của mình.
"Rầm"
Sau  một tiếng vang lớn trầm đục, trước mặt của cô nàng lập tức xuất hiện  một cái đỉnh ba chân cao gần hai mét nặng nề nện xuống nền đá cứng.
Chiếc  đỉnh này vừa xuất hiện đã có tiếng chim hót trong trẻo vang lên, hình  ảnh một con chim lửa với bộ lông đuôi dài mượt tựa như Phượng Hoàng điêu  khắc trên thân đỉnh cũng lập lòe phát sáng.
- Hạ phẩm Linh khí?
Đây...!cái đỉnh này vậy mà lại là một món hạ phẩm Linh khí.
- Ôi trời ơi.
Mới vòng một thôi mà đã xuất hiện đan đỉnh cấp bậc Linh khí rồi, có còn muốn cho người ta sống nữa không vậy?
- Oa...!là Linh khí hạ phẩm kìa...
- Nữ tử kia là ai mà lại có đan lô cấp bậc Linh khí chứ?
Thật là tức chết mà...
Nghe  thấy những tiếng la hét xì xào ở xung quanh, đôi mắt mở lớn của Bích  Dao lúc này bỗng vô thức hướng về phía Tử Thanh mà tràn ra mấy giọt nước  trong suốt.
Vốn dĩ cô nàng cũng không rõ phẩm cấp của chiếc lò  luyện đan này là gì, chỉ vì nó là do Tử Thanh luyện chế cho mình, thế  nên Bích Dao mới tin tưởng tuyệt đối mà dùng nó vào một ngày trọng đại  như hôm nay.
Thật không ngờ, người anh trai này của mình vậy mà  đã luyện ra được cả lò đan cấp bậc Linh khí rồi, điều này quả thực là đã  khiến cho Bích Dao cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Nương theo ánh mắt  ngập tràn hơi nước của Bích Dao, đám đông ngay lập tức trông thấy một  cậu thanh niên mặc áo đen ngồi trên khán đài, đáng chú ý là cậu thanh  niên này lại đang trợn ngược hai mắt rồi hùng hổ giậm chân chống nạnh  lườm cô nàng Bích Dao một cái thật sâu.
Tuy rằng tò mò về hành  động của hai người này, nhưng dẫu sao thì cảnh giới tu vi của Tử Thanh  cũng chỉ là Địa Linh Cảnh trung kỳ.
Hơn nữa, Tử Thanh vẫn chưa phải là đệ tử thân truyền, dĩ nhiên trình độ luyện khia của cậu sẽ không được mọi người đánh giá cao.
Cho nên, nếu như nói lò đan kia là do cậu luyện ra thì chắc chắn sẽ chẳng có mấy ai tin đó là thật cả.
Nhưng  trái ngược với những gì mà đám đông đệ tử đang suy nghĩ, mấy vị tu giả  vốn ngồi ở vị trí cao nhất trên khán đài lại chợt nảy sinh những dòng  suy nghĩ riêng biệt.
Với cái ánh nhìn đầy ỷ lại cũng như sự kinh  ngạc đến mức bật khóc của cô nàng Bích Dao, chỉ cần là tu giả có chút  kinh nghiệm thì đều có thể nhìn ra được chút manh mối ở trong đó.
Vốn  trên thắt lưng của Tử Thanh có treo lệnh bài đặc trưng của đệ tử Luyện  Khí Điện, mà Bích Dao sau khi lấy chiếc đỉnh luyện đan của mình ra thì  lại kinh ngạc nhìn thẳng về phía cậu.
Vậy thì chiếc đan đỉnh này  rất có thể chính là Tử Thanh tự mình luyện ra, hoặc giả như không phải  do đích thân Tử Thanh luyện thành thì chắc hẳn cũng phải có liên quan  đến cậu.
Khóe môi khẽ nhếch tạo thành một nụ cười mỉm đầy thâm ý,  sau khi nhìn thấy hai nét mặt trái ngược nhau của Tử Thanh và Bích Dao,  bất ngờ, vị nữ tu giả mặc một thân áo lụa thêu tơ vàng ngồi ở ghế chủ  vị chợt quay qua liếc vị Hoàng Lan phó đường chủ một cái.
Nhìn người kia khẽ gật đầu đáp lại, lúc này mới nghe nàng ta nhỏ giọng tán thưởng.
- Tốt lắm.
Thật  không ngờ Luyện Khí Điện bị chèn ép mấy trăm năm, giờ đây chỉ là một  tên đệ tử bình thường đã có được thiên phú như này rồi.
Thú vị thật...
Có  cùng sự bất ngờ với hai vị nữ tu giả này còn có mấy người vốn là đầu  lĩnh của mấy thế lực khác, tuy rằng bọn họ không dám khẳng định cái đan  đỉnh cấp bậc Linh khí kia là do Tử Thanh luyện ra, nhưng ít nhiều thì nó  cũng có liên quan tới Luyện Khí Điện.
Đối với việc này, ai trong  số họ cũng đều cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng nhiều hơn vẫn là cảm  xúc rối rắm khi không biết rằng sau này, liệu Luyện Khí Điện có thực sự  giành lại được hào quang và vị trí từng có hay không?
Sau một hồi  ngạc nhiên xen lẫn hoảng hốt, cuối cùng, nhờ vào ánh mắt sắc như dao  cạo của Tử Thanh thì cô nàng Bích Dao cũng kịp thời tỉnh táo lại.
Lau  vội những giọt nước mắt trên má, khi đã chắc chắn rằng cái đan đỉnh này  là do gã anh trai của mình luyện ra, bấy giờ thì Bích Dao mới an lòng  mà lập tức ổn định lại tinh thần rồi thả ngọn lửa của mình ra.
"Phừng phừng"
Vốn dĩ Thần phách của Bích Dao là Liệt Hỏa Thiên Tước - một loại yêu thú mang trong mình Hỏa thuộc tính cực kỳ bá đạo.
Sau  khi luyện hóa hai gốc Lục Dương Thổ Chi, cộng thêm việc trước đó Bích  Dao đã sớm nắm giữ Xích Diệm Ma Viêm, vì vậy, ngọn lửa mà cô nàng sở hữu  lúc này đã vượt xa đám đệ tử ở đây gấp mấy lần rồi.
Dùng Lục  Dương Nghiệp Hỏa thổi vào dược đỉnh, sau khi từ trong đỉnh vang lên một  tiếng chim hót thì chiếc lò luyện đan lúc này cũng chợt tỏa ra chút ánh  sáng màu nâu đỏ.
Một luồng năng lượng mạnh mẽ từ bên trong Chu  Tước Đỉnh theo đó tràn ra, lập tức khiến cho những chiếc đan đỉnh khác  giữa quảng trường cũng phải run lên nhè nhẹ.
Có Chu Tước Đỉnh và  Lục Dương Nghiệp Hỏa trong tay, cộng thêm sự chăm chỉ luyện tập không  ngừng nghỉ suốt thời gian qua, bởi vậy mà Bích Dao không mấy khó khăn đã  luyện ra được một viên đan dược cấp bốn trung phẩm tên là Xích Linh  Đan.
Cầm đan dược của cô nàng trong tay, vị giám khảo của Đan Đường liên tục gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
Sau  vòng một, có hai mươi tám người thi qua, trong số đó có hai nữ đệ tử  khác cũng luyện ra được đan dược cấp bốn trung phẩm, chỉ có điều, cả hai  nữ đệ tử này đều trưng ra vẻ mặt không mấy thiện cảm đối với Bích Dao.
Vòng  hai sẽ là vòng thi đấu về khả năng tinh luyện, mỗi một đệ tử đều phải  dùng lửa để luyện hóa một gốc linh dược cấp năm, lần này thì cô nàng  Bích Dao vẫn như cũ hoàn thành rất tốt, mà hai nữ tử kia cũng liên tục  bám sát ở phía sau.
Đến vòng thứ ba, số đệ tử còn lại giữa quảng trường đã giảm từ con số hai mươi tám xuống còn mười chín người.
Ở vòng này, số đệ tử thi qua vòng hai sẽ phải luyện chế một viên đan dược cấp năm theo đơn thuốc đã được cho sẵn.
Tuy rằng tỉ lệ thành công rất thấp, nhưng kết quả vẫn có mười hai người thi đạt.
Đối  với việc mười hai viên đan dược cấp năm được luyện thành, ở phía trên  bầu trời của Đan Đường cũng tương ứng mà có mười hai lần xuất hiện dị  tượng.
Đáng chú ý nhất vẫn phải nói đến dị tượng một đóa Sen lửa  màu đỏ đậm cao gần mười mét do lực lượng từ viên đan dược mà Bích Dao  luyện chế ra.
Theo sát ở phía sau tất nhiên vẫn là hai nữ đệ tử  kia, dị tượng mà hai người này tạo ra chính là một cột lốc xoáy cao hơn  năm sáu mét màu xanh nhạt, và một áng mây lớn màu hồng đậm.
Liên  tục trải qua ba vòng thi đấu khiến cho những đệ tử này cạn kiệt linh  lực, do đó, vòng thi đấu cuối cùng sẽ diễn được diễn ra vào ba ngày sau.
Ở  vòng cuối cùng, để chọn ra được năm người đứng đầu, mười hai đệ tử tham  gia thi đấu sẽ phải tự mình luyện ra một viên đan dược có cấp bậc cao  nhất mà bản thân có thể luyện thành.
Người nào luyện ra được đan dược có cấp bậc cao nhất thì sẽ là người đứng đầu của lần thi đấu này.
Trước  khi diễn ra vòng thi đấu cuối cùng chỉ còn chưa đến nửa ngày, lúc này  thì cậu bạn Tử Thanh lại đang đứng đối diện với Bích Dao rồi ném cho cô  nàng một cái nhẫn trữ vật.
- Này, cất đi.
Biết đâu lúc thi đấu lại phải dùng tới đấy.
Cũng  chẳng thèm hỏi xem lần này Tử Thanh lại mang gì tới, bởi vì đối với  người anh trai này, trong lòng Bích Dao luôn giành cho cậu một sự tin  tưởng tuyệt đối.
Nhưng dù sao thì chuyện cái đỉnh luyện đan kia  vẫn là thứ khiến cho cô nàng vui sướng không thôi, nên khi nhận lấy  chiếc nhẫn trữ vật xong lại thấy Bích Dao nhào vào lòng Tử Thanh.
Trông  thấy cảnh này, một tên thanh niên mặc áo tím với chiếc lệnh bài đệ tử  thân truyền của Chấp Pháp Đường bên hông nhịn không được mà siết chặt  tay rồi nghiến răng lẩm bẩm.
- Khốn kiếp.
Dám ôm ấp nữ nhân mà Tô Văn Sương ta đã nhìn trúng.
Tử Thanh phải không, ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu.
Hừ...!Đi thôi...
Với  tu vi Thiên Linh Cảnh hậu kỳ, không khó để Tử Thanh biết rằng vừa có  người nhìn lén mình, nhưng dù sao thì tu vi của cái tên kia cũng chẳng  xứng để Tử Thanh phải để ý.
Vì vậy, sau khi đưa đồ cho Bích Dao xong thì Tử Thanh cũng quay về nơi ở của mình.
Chỉ  là, trên đường trở về thì Tử Thanh lại vô tình đụng trúng mấy tên đệ tử  thân truyền của Luyện Khí Điện, nhìn sắc mặt đen như đít nồi của đám  người này thì cũng đủ biết là họ tới không có thiện ý rồi.
Vươn tay cản Tử Thanh lại, một tên thanh niên với vóc người cao gầy chợt lên tiếng quát.
- Đứng lại.
Thấy các sư huynh tại sao không chào?
Cũng lười đôi co với mấy tên não ngắn này, cho nên Tử Thanh rất là bình tĩnh mà chắp tay chào.
- Xin chào các vị sư huynh.
Sư đệ còn có việc, xin phép đi trước.
- Khoan đã, sư đệ cần gì phải đi vội như vậy.
Vội  chặn cậu lại, tên thanh niên có vẻ như là kẻ cầm đầu chợt tiến lên vài  bước rồi nhìn chằm chằm vào Tử Thanh như muốn soi ra từ trên mặt cậu mấy  sợi lông Khỉ vậy.
- Sư đệ, việc đệ hôm trước bất kính với các vị sư huynh của Chấp Pháp Đường quả thật là không nên.
Ta thấy đệ nên cùng bọn ta tới xin lỗi các vị sư huynh một phen...
Trề  môi với lời nói của cái tên to béo trước mặt, đáy mắt Tử Thanh chợt có  ánh sáng màu đỏ hồng lóe lên, cậu đơn giản chỉ nói ra đúng hai chữ rồi  nghênh ngang rời đi.
- Tránh ra.
Sau đó, dưới những ánh  nhìn đầy kinh ngạc của đám người đang đứng ở phía xa, sáu tên con trai  vốn là đệ tử thân truyền của Luyện Khí Điện đang chắn đường Tử Thanh  chợt ngoan ngoãn đứng tránh sang một bên.
Trước khi rời đi, Tử Thanh vẫn không quên nói thêm vài câu với những kẻ đang muốn xem kịch vui ở gần đó.
- Đừng có chủ ý xấu gì với ta.
Nếu không thì mọi chuyện sẽ không dễ giải quyết đâu.
Dứt  lời thì Tử Thanh cũng liền hóa thành một làn khói đen rồi biến mất,  chân chính dọa cho đám người kia ngây ngốc một trận thật lâu.
- Cái...!cái tên kia...
Hắn vậy mà...!vậy mà biến mất trước mắt chúng ta sao?
- Thân pháp thật quỷ dị, nháy mắt đã có thể chạy xa như vậy rồi.
- Loại thân pháp như vậy thì chí ít cũng phải thuộc vào hàng ngũ Địa cấp trung phẩm.
- Kẻ này, đúng là rất không đơn giản...
Thật  ra, lần này vì muốn tránh phiền phức không đáng có, cho nên Tử Thanh  mới trực tiếp lợi dụng địa hình rừng cây xung quanh để rời đi.
Vốn  dĩ đã tu luyện môn công pháp Huyễn Ảnh Thần Công ở trong không gian của  Tâm Ma Kính mấy chục năm, nên khi sử dụng loại thân pháp này thì Tử  Thanh mới giống như là hóa thành một làn khói mỏng rồi biến mất.
Ngày hôm sau, bởi vì đã là vòng thi đấu cuối cùng, do đó mà hai nữ tử hôm trước cũng không hề giữ lại chút sức lực nào nữa.
Chỉ  thấy cả hai người lần lượt vung tay ném ra hai cái đỉnh luyện đan cao  gần hai mét, phẩm chất đều thuộc vào hàng ngũ Linh khí hạ phẩm, nếu chỉ  nhìn thoáng qua thì cũng không có thua kém cái đỉnh mà Tử Thanh luyện  cho Bích Dao là mấy.
Nhìn ba trong mười hai chiếc đỉnh luyện đan đã là Linh khí hạ phẩm, bên dưới khán đài đều rì rầm những tiếng bàn tán xôn xao.
- Uây, nhìn kìa.
Hai nữ đệ tử kia cũng có đan đỉnh cấp bậc Linh khí đó, lần này chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh lớn cho mà xem.
- Đúng đó, đúng đó.
Mới  chỉ là đệ tử hạch tâm mà đã nắm trong tay đan đỉnh cấp Linh khí rồi,  phía sau bọn họ chắn hẳn phải có trưởng lão hoặc chấp sự chống lưng  rồi...
Nheo mắt quan sát kỹ đan đỉnh của hai cô gái kia, tuy rằng  nhìn thì như không kém hơn Chu Tước Đỉnh của Bích Dao là bao, thế nhưng  Tử Thanh thừa biết, hai cái lò luyện đan này thực chất còn xa lắm mới  sánh được với Chu Tước Đỉnh mà cậu luyện.
Trước cảnh tượng này,  mấy vị tu giả đang ngồi ở vị trí cao nhất cũng phải mỉm cười quay qua  cung tay chúc mừng vị nữ tu giả mặc áo thêu tơ vàng vài câu.
- Ha ha.
Lục đường chủ, lần thi đấu luyện đan này quả thực là vô cùng đặc sắc rồi.
- Phải đó.
Mấy đệ tử này chẳng những thiên phú luyện đan cực cao, mà sau lưng cũng có người chống đỡ.
Ngài xem, ba nữ đệ tử đó vậy mà đều có đan đỉnh cấp bậc Linh khí.
- Chậc chậc.
Lần này Đan Đường lại có được thêm mấy vị đệ tử quý giá rồi...
Nhếch  môi cười lạnh một cái, vị nữ tu giả mặc áo thêu tơ vàng vốn là đường  chủ của Đan Đường nghe vậy cũng chỉ khẽ gật đầu rồi lạnh nhạt đáp.
- Đa tạ các vị đã quá khen.
Chúng ta vẫn nên xem nốt vòng thi đấu này đi.
Lúc này, ở dưới quảng trường đã bốc lên những ngọn lửa đủ các loại màu sắc xinh đẹp.
"Boong"
Vỗ lên thân đỉnh một cái, ở vòng thi đấu cuối cùng này Bích Dao cũng quyết định thử đột phá giới hạn bản thân một lần xem sao.
Sau  mấy lần nhìn thấy ánh mắt căm giận của những người xung quanh giành cho  Tử Thanh, dù có ngốc đến mấy thì cô nàng cũng biết rằng bản thân đã  mang đến không ít rắc rối cho Tử Thanh.
Vì vậy, nếu muốn thay Tử  Thanh giải quyết mấy cái rắc rối đó thì cô nàng buộc phải đoạt được vị  trí đứng đầu trong cuộc thi đấu lần này, đến lúc đó Bích Dao mới có thể  dùng thân phận đệ tử thân truyền để đấu cùng mấy người kia.
Thần  thức thoáng lướt qua chiếc nhẫn mà Tử Thanh đưa cho, sau đó, một dãy  những loại linh dược có tuổi thọ lên đến gần một nghìn năm lập tức hiện  lên trong não bộ của Bích Dao.
Tử Thanh biết, nếu như Bích Dao muốn đạt được vị trí cao thì cần phải luyện ra đan dược có cấp bậc tương xứng.
Mà  muốn luyện ra được đan dược như vậy thì cần có nguồn nguyên liệu đủ dồi  dào, chất lượng của linh dược cũng phải thuộc vào hàng ngũ thượng phẩm  thì mới được.
Sớm biết được vòng thi đấu cuối cùng này sẽ do đệ  tử tự mình chuẩn bị dược liệu, lại sợ rằng cô em gái này bị thua thiệt  với người ta, cho nên bản thân còn tích trữ bao nhiêu linh thảo quý giá  thì Tử Thanh đều đưa hết cho Bích Dao.
Đôi tay nắm chặt, ánh mắt của Bích Dao lại lướt tới gương mặt đang mỉm cười của Tử Thanh.
Khẽ gật đầu một cái, Bích Dao lập tức kết ấn triệu hoán Thần phách Liệt Hỏa Thiên Tước của mình ra ngoài.
"Kréc kréc..."
Một  con Khổng Tước bốn cánh to lớn hừng hực lửa đỏ trên thân ngay lập tức  hiện ra, nhiệt độ xung quanh cũng vì sự xuất hiện của con chim này mà  tăng lên rất nhanh.
Đám người thấy Bích Dao triệu hoán Thần phách  phụ trợ thì cũng nối gót làm theo, nháy mắt ở giữa quảng trường đã xuất  hiện mười hai con yêu thú hừng hực lửa cháy.
Thật ra luyện dược  sư cũng không khác với luyện khí sư là mấy, khi muốn giành hết tâm huyết  để luyện chế một thứ gì đó thì bọn họ đều triệu hoán ra Thần phách của  mình.
Lúc này, Thần phách ngoại trừ khả năng chiến đấu ra thì còn  có thể trợ giúp tu giả luyện hóa những loại dược liệu bên trong ngọn  lửa.
Đan dược mà Bích Dao lựa chọn để luyện chế là gì thì Tử  Thanh cũng không rõ, nhưng với tính cách và suy nghĩ của cô nàng thì Tử  Thanh đoán chắc sẽ là một loại đan dược thiên về Hỏa tính.
Do đó  số linh thảo trong nhẫn trữ vật hầu hết đều là Hỏa hệ, ngoại trừ một vài  gốc linh dược có chút tính chất đặc thù ra thì cũng chỉ có thêm chút đồ  linh tinh mà thôi.
Chỉ có điều, Tử Thanh đoán thì đoán vậy,  nhưng lúc mà Bích Dao thả vào lò luyện đan mấy gốc linh dược có thuộc  tính Ám thì vị đường chủ ở trên đài cao chợt ngồi thẳng dậy rồi nhỏ  giọng lẩm bẩm.
- Ám Dạ Lan Hoa, U Hồn Quả, Huyền Ẩm Linh Tương...!còn có Tử Vân Hóa Dực Hoa nữa.
Nha đầu này, nó đang định luyện Tử U Phá Không Đan à?
Ngồi  ở gần vị đường chủ kia nhất vẫn là Hoàng Lan phó đường chủ, sau khi  nghe thấy tên của loại đan dược kia thì chợt thấy vị phó đường chủ này  siết chặt tay rồi thấp giọng hỏi.
- Sư tỷ, tỷ nói nha đầu kia muốn luyện Tử U Phá Không Đan sao?
Gật  đầu xác nhận với những gì mà mình vừa nói, lúc này đây, vị đường chủ  nổi tiếng lạnh lùng cao ngạo này vậy mà lại thoáng chau mày rồi cất lời  giải thích.
- Trong Đan Thư Các vốn có rất nhiều đan phương lưu truyền từ thời thượng cổ.
Trong  số đó, loại đan phương như Tử U Phá Không Đan này có thủ pháp luyện chế  cực kỳ phức tạp, ngay cả ta cũng khó mà hiểu hết trong thời gian ngắn  được...
Vốn dĩ Tử U Phá Không đan là một loại đan dược đặc thù vô  cùng khó luyện thành, chẳng những dược liệu dùng để luyện đan tương đối  khó tìm, mà phương pháp luyện chế của đan dược này cũng cực kỳ phức  tạp.
Loại đan dược này có thể giúp cho người dùng nó trong nháy  mắt ngưng tụ ra một đôi cánh mỏng sau lưng, tốc độ khi phi hành có thể  nói là tăng lên gấp ba so với bình thường.
Tuy rằng chỉ dùng được  một lần, thời gian sử dụng đôi cánh kia cũng không dài, thế nhưng, với  tốc độ cực nhanh như phá không mà đi lại khiến cho loại đan dược này trở  thành một lá bùa cứu mạng tu giả trong lúc nguy cấp.
Vẫn biết Tử Thanh vốn là người có cá tính cao ngạo, cho nên cậu sẽ chẳng bao giờ có ý nghĩ bỏ chạy trong đầu.
Thế  nhưng, mục đích mà Bích Dao chọn luyện chế loại đan dược này chính là  hi vọng trong lúc Tử Thanh gặp nguy hiểm, có thể dùng viên đan dược do  cô nàng luyện chế để lật ngược tình thế.
Trong đôi con ngươi lấp  lánh ánh sáng màu đỏ hồng, cậu bạn Tử Thanh sau khi nhìn thấy Bích Dao  chọn lựa mấy loại linh thảo kỳ lạ kia thì liền nhớ tới một câu mà cô  nàng từng nói khi nhận lấy nhẫn trữ vật từ cậu.
- Anh Thanh, ta biết ngươi không phải là kẻ nhút nhát.
Nhưng mà, từ tận đáy lòng, ta vẫn luôn muốn ca ca của mình được bình an...
Thật  ra, khi Bích Dao nói ra những lời khó hiểu đó thì Tử Thanh đã sớm dùng  Tâm Ma kính để thử tìm hiểu xem suy nghĩ lúc đó của cô nàng là gì rồi.
Do  đó, công hiệu cũng như các thông tin cơ bản nhất của loại đan dược tên  là Tử U Phá Không Đan này cậu cũng đã biết tương đối rõ.
- Cái con nhỏ khó ưa này.
Tao chỉ muốn mày luyện ra mấy thứ mà mày cảm thấy là dễ luyện nhất thôi, ai dè đâu mày lại chọn cái loại khó nhằn như thế.
Thôi vậy, đợi mày luyện đan xong thì anh lại tặng mày một món quà nữa, coi như là hòa nhau nhé.
Trong  đầu thoáng nghĩ tới chiếc Áo Dài mà bản thân đã chuẩn bị từ lúc còn tu  luyện bên trong Tâm Ma Kính, nụ cười trên môi của Tử Thanh lúc này lại  càng trở nên dịu dàng hơn mấy phần.
Nói gì thì nói, Áo Dài vẫn  thứ để lại dấu ấn khó mà phai mờ trong lòng Tử Thanh, một chiếc áo cực  kỳ xinh đẹp, tinh tế và là một nét văn hóa lâu đời của người dân Đất  Việt như vậy thì làm sao mà Tử Thanh có thể quên cho được.
Dù bây  giờ xuyên không vào tu tiên giới, đi theo logic của tiểu thuyết Trung  Hoa, thế nhưng, dòng máu chảy trong tim, trong tiềm thức của Tử Thanh  vẫn là dòng máu Lạc Hồng, là con người Việt Nam máu đỏ da vàng.
Bởi  vậy mà không chỉ cách nói chuyện hiện đại, món ăn hay là phong cách  sống, mà ngay cả như chiếc Áo Dài vốn là Quốc phục của Việt Nam cũng  được Tử Thanh tỉ mỉ dệt thành rồi tái hiện lại tại thế giới tu tiên nơi  đây.
Siết chặt cái túi gấm có đặt bộ Áo Dài bên trong, Tử Thanh  hít sâu mấy hơi rồi chăm chú nhìn thẳng về phía Bích Dao đang gồng mình  thi đấu.
Vì là luyện chế một loại đan dược cấp năm, cho nên sẽ  kéo đến thiên địa dị tượng không nhỏ, do đó ai ai cũng đều ẩn giấu chút  năng lực đặc biệt để tùy thời còn ứng phó với tình huống xấu.
Thời  gian hơn nửa ngày trôi qua, lúc này thì cả mười hai người đang luyện  đan giữa quảng trường sắc mặt đều đã tái nhợt, hiển nhiên là lúc luyện  đan đã tiêu tốn của bọn họ rất nhiều tinh thần và linh lực.
"Ào ào ào"
Đang  lúc mọi người cảm thấy uể oải thì từ một góc cách khá xa Bích Dao, một  chiếc đỉnh luyện đan màu xanh đậm bất ngờ tỏa ra chút mùi hương kỳ lạ,  kèm theo đó là vài đợt gió lớn nổi lên hình thành ba bốn cột lốc xoáy  cao tới hơn mười mét.
- Là dị tượng, có người luyện thành đan dược rồi.
- Mau nhìn đi, mấy cột lốc xoáy kia có màu xanh nhạt, đan hương lại thơm ngát hương hoa.
Đây chắc hẳn là Phong Linh Đan rồi...
Sau vài tiếng thảo luận, một lúc sau, ở giữa chiếc đỉnh màu xanh đậm bất ngờ bay lên một con chim lớn màu lục nhạt.
Con  chim này dài hơn hai mét, sải cánh rộng gần ba mét, hình dáng có chút  giống với chim Ưng nhưng lại trong suốt không hề chân thật.
"Kréc kréc"
Hót  lên hai tiếng, con chim lớn sau khi há miệng hút hết mấy cột lốc xoáy  vào bụng thì liền hóa thành một viên đan dược màu lục chỉ to bằng quả  Nhãn.
Trông thấy đan dược đã được luyện thành, một vị tu giả chấp sự vội chạy tới kiểm tra, sau đó lớn tiếng hô lên.
- Đoạn Khải, luyện thành công Phong Linh Đan cấp năm hạ phẩm.
Có  người mở đường, tiếp đó không lâu thì cũng có thêm vài người nữa luyện  thành đan, tuy chỉ là cấp năm hạ phẩm, thế nhưng đây chính là tấm vé làm  thay đổi cuộc đời bọn họ sau này.
Cuối cùng, trên quảng trường lúc này cũng chỉ còn lại ba cô gái trẻ tuổi, mà một trong số đó chính là cô nàng Bích Dao.
Nhìn  hai nữ đệ tử kia một dùng đan lô màu tím và một dùng đan lô màu vàng  đang dốc hết sức luyện đan, sau khi biết được hai nữ đệ tử này tên là  Hồng Lân và La Thiến, sau lưng hai người họ đều có đại gia tộc và mấy vị  trưởng lão nội môn chống đỡ, lúc này thì tâm trạng của Tử Thanh lại trở  nên không được tốt cho lắm.
Đã qua hơn ba ngày, bấy giờ thì hai chiếc lò luyện đan của hai nữ đệ tử tên là Hồng Lân và La Thiến mới xuất hiện động tĩnh.
Chỉ thấy nắp đỉnh bay lên, sau đó, từ trong đan đỉnh chợt có hai luồng sáng một tím một vàng phóng thẳng lên cao.
"Vụt, vụt"
Xung quanh như bùng nổ những tiếng hô vang, hương thơm của đan dược cũng dần dần lan tỏa trong trời đất.
Viên  đan dược màu tím của cô gái tên Hồng Lân hóa thành hư ảnh của một con  Rắn lớn, còn đan dược của cô nàng La Thiến thì lại hóa thành một con cá  Chép vàng.
- Hồng Lân, luyện thành Tử Âm Vạn Xà Đan cấp năm trung phẩm.
- La Thiến, luyện thành Kim Giao Phục Hồn Đan cấp năm trung phẩm.
Tiếng hò reo không ngớt, mấy gã trưởng lão có vẻ như là người đã chống lưng của hai nữ đệ tử kia đều tỏ ra cực kỳ vui mừng.
Thế  nhưng, ngay lúc mà hai nữ đệ tử kia đang mải mê đắc chí thì từ trong  chiếc đỉnh của Bích Dao chợt vang lên mấy tiếng nổ lớn, năng lượng dư  thừa lan ra xung quanh thậm chí còn khiến cho nền đá cứng bị nứt ra vài  đường rãnh lớn.
- Ha ha.
Chịu thua rồi chứ gì?
Chỉ là một nha đầu không có ai nâng đỡ mà cũng muốn qua mặt bổn cô nương sao?
- Hừ.
Thật vô vị, đã biết trước là sẽ thất bại thì còn cố tỏ vẻ làm gì chứ?
- Haizzz...
Vầng trán đã sớm ướt nhẹp mồ hôi, tinh thần của Bích Dao theo từng tiếng nổ lớn trong đỉnh mà run lên từng hồi.
Ở  trên khán đài thì Tử Thanh cũng không khá hơn là bao, dù cho Chu Tước  Đỉnh là Linh khí trung phẩm, chỉ một viên đan dược cấp năm chắc chắn  không thể nổ vỡ được, nhưng nói gì thì nói, thất bại lần này vẫn sẽ đả  kích tinh thần của cô nàng Bích Dao nặng nề.
Đang cố gắng ổn định dược lực bên trong đan đỉnh, ánh mắt vô tình lại lướt qua gương mặt nhăn nhó khó coi của Tử Thanh.
Vốn dĩ Tử U Phá Không Đan là đan dược thượng cổ, đơn thuốc của nó và cách thức luyện chế cũng vô cùng phức tạp.
Đáng  lý Bích Dao chỉ cần luyện chế một loại đan dược mà bản thân am hiểu  nhất là được, nhưng sở dĩ cô nàng chọn Tử U Phá Không Đan cũng là vì  muốn tặng nó cho gã anh trai Tử Thanh kia.
Giờ đây, đứng trước  nguy cơ đan dược bị hủy, trong lòng của Bích Dao chợt dâng lên một loại  cảm giác thất vọng và hụt hẫng vô cùng lớn.
Khóe mắt đã sớm trào  ra mấy giọt nước lóng lánh, Bích Dao chầm chậm thu hết thảy những vẻ mặt  của đám người xung quanh vào mắt, nhưng khi nhìn đến nụ cười mỉm và cái  lắc đầu khe khẽ của Tử Thanh, từ sâu trong nội tâm của Bích Dao lại  bỗng nhiên bùng nổ một nguồn sức mạnh hết sức kỳ diệu.
- A...
Hét  lên một tiếng, bốn chiếc cánh lớn của Liệt Hỏa Thiên Tước sau lưng Bích  Dao chợt vỗ mạnh, một ngọn lửa đỏ tươi có chút trong suốt hừng hực bốc  cháy.
Giờ phút này, nhìn Bích Dao chẳng khác gì một tinh linh đang tắm mình trong ngọn lửa cả.
Tông thấy tình cảnh trước mắt, vị đường chủ của Đan Đường chợt siết chặt hai nắm tay mà khẽ thốt lên.
- Hỏa Linh Luyện Dược.
Đây...!nha đầu này vậy mà dám thiêu đốt cả tinh huyết và Thần phách để luyện đan à?
Cần phải liều mạng vì tên tiểu tử kia đến vậy sao?
Thật ra, lúc này Bích Dao đang bước vào một quá trình cực kỳ nguy hiểm và tiêu cực.
Hỏa  Linh Luyện Dược - đây vốn là một phương pháp sử dụng máu huyết cùng với  Thần phách của bản thân để nhóm lên một ngọn lửa cực mạnh.
Bởi  vì lòng ôm chấp niệm phải luyện được viên đan dược này cho Tử Thanh, do  đó mà Bích Dao mới liều mạng để đốt lên huyết linh hỏa.
Huyết hỏa bừng bừng, Chu Tước Đỉnh như cảm nhận được ý chí bất khuất và sự kiên định của Bích Dao mà thoáng run lên bần bật.
Sau đó, hoa văn hình con chim lửa trên thân đỉnh như chợt sống lại mà vỗ cánh bay lên trời cao.
Tiếng  chim hót vang lên trong trẻo tựa như chuông bạc, đôi chim lửa như là  vật sống mà cùng nhau bay múa phía trên dược đỉnh của Bích Dao.
Một lúc sau, từ giữa trời cao chợt buông xuống một cột sáng màu vàng nhạt rồi rơi thẳng vào giữa dược đỉnh.
"Boong boong boong"
Viên  đan dược chỉ thiếu chút nữa đã vỡ nát bất ngờ như được tiếp thêm sinh  mệnh, một nguồn năng lượng có chút âm u chẳng biết từ đâu xuất hiện đột  ngột tràn ra xung quanh, khiến cho những trận gió lốc nổi lên cuốn phăng  đi những mảng đất đá bị vỡ nát.
"Boong"
Một tiếng vang  thật lớn, nắp đỉnh bị nguồn năng lượng mạnh mẽ bên trong đánh bật ra xa,  thế rồi, một viên đan dược màu đen tím với một đôi cánh mỏng mờ ảo tựa  như cánh ve đột ngột lao vụt ra.
"Vèo..."
Đan dược vừa mới  bay ra đã bị hai con chim lửa ở trên cao vây lấy, hỏa diễm hừng hực bốc  lên không ngừng thiêu đốt khiến cho viên đan dược này không thể nào  chạy thoát.
- Phụt.
Phun ra một ngụm máu loãng, như sợ bị  Tử Thanh thấy được, cho nên Bích Dao vội dùng tay áo lau vết máu bên  khóe miệng rồi vươn tay ra điều khiển hai con chim lửa cuốn lấy viên đan  dược kia ngăn không cho nó bỏ trốn.
Vốn đan dược từ cấp năm trở  lên đã có thể tự mình sản sinh ra linh tính, ngoại trừ tạo ra dị tượng  khi xuất thế ra thì đan dược cấp năm còn biết cảm nhận nguy hiểm mà cật  lực bỏ chạy.
Tuy nhiên, tùy thuộc vào độ mạnh yếu của đan dược mà linh tính này cũng có sự cao thấp tương tự.
Vậy  nên, ban nãy khi mấy đệ tử kia luyện thành đan dược cấp năm thì cũng  chỉ dẫn ra dị tượng mà thôi, hoàn toàn chưa thể sinh ra tính kháng cự mà  bỏ chạy.
Lần này người kiểm tra đan dược của Bích Dao chính là  vị Hoàng Lan phó đường chủ, sau khi tỉ mỉ quan sát và đánh giá, một lúc  sau mới nghe vị phó đường chủ này cất cao giọng nói.
- Bích Dao, luyện chế thành công Tử U Phá Không Đan.
Đây  là một loại thượng cổ đan dược cấp năm trung phẩm, tuy nhiên, dược lực  và độ phức tạp của loại đan dược này lại có thể sánh ngang cùng với đan  dược cấp năm thượng phẩm...
- Thậm chí, một số đan dược cấp năm cực phẩm bình thường cũng khó mà phân cao thấp cùng Tử U Phá Không Đan...
Nghe  Hoàng Lan phó đường chủ giảng giải về viên đan dược mà Bích Dao vừa mới  luyện thành, đám đông vốn đang ngồi trên khán đài liền rơi vào trong  khủng hoảng.
Một viên đan dược có thể so với những loại đan dược  cấp năm cực phẩm bình thường khác, điều này quả thật là từ trước đến nay  chưa từng có.
Mặc kệ những tiếng ồn ào nổi lên xung quanh, sau  khi nghe được kết quả mà bản thân chờ mong nhất, lúc này thì Bích Dao  mới nở một nụ cười hài lòng rồi ngất đi..
