Tác giả:
Mọi người đều đau lòng những người trẻ tuổi trong thành phố da mịn thịt non này cho nên bình thường đều sắp xếp công việc của bọn họ là đi cùng với mấy phụ nữ trong thôn.
Tất cả đều là những công việc nhẹ nhàng nhất có thể.
Tuy rằng cộng điểm không cao nhưng bù lại đại đội cũng có thể trợ cấp thêm một ít cho nhóm thanh niên trí thức này.
Mặc dù không thể nói là có thể cho bọn họ ăn no, nhưng tuyệt đối sẽ không đói bụng.
Chỉ là, không nghĩ rằng cứ nuôi dưỡng vậy mà lại nuôi được mấy kẻ vong ơn bội nghĩa.
"May mắn là lần này chỉ có một nửa thanh niên trí thức tới đây, tất cả đều là mấy người chỉ mới ở đây được mấy tháng.
Những thanh niên trí thức đã ở đây mấy năm thì đều không đứng ra gây chuyện." Lâm Khải Sinh bổ sung một câu.
Trong tất cả các thanh niên trí thức ở đại đội, ngoại trừ chín người trong nhóm mới đến năm nay thì còn lại đều là lẻ tẻ hai ba người đến từ mấy năm trước.
Có một số đã tìm được quan hệ trở lại thành phố, những người còn lại đều khá hiền lành thành thật.
Không nghĩ rằng nhóm lần này không chỉ đông người mà còn là những kẻ thích gây sự.
Lâm Đại Đầu đồng ý gật đầu: "Còn có cô Đổng mà nhà anh chị nhận nuôi ấy, tôi thấy chuyện lần này chắc chắn có liên quan đến cô ta.
Mẹ tôi lúc ở nhà còn suốt ngày nói cô ta hiền lành ra sao ngoan ngoãn thế nào.
Nếu mà nhà ai cưới được cô ta thì đó là nhờ phước đức tổ tiên mấy đời đấy.
Tôi chỉ thấy nếu nhà nào cưới cô ta thì tức là sống thất đức lắm thôi!"