- Trang chủ
- Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính
- 60: Abo29
Tác giả:
Nhưng Grey tây · Rupert vì sao xúi giục Kiều Địch · Leslie nhận nhiệm vụ cơ mật cấp cao nguy hiểm như vậy, Không Thanh đoán, Grey tây · Rupert tám phần là muốn đuổi Kiều Địch · Leslie, tạo cơ hội yêu đương vụng trộm với Đường Tinh.
Sở dĩ nghĩ như vậy còn không phải bởi vì độ hảo cảm của Grey tây · Rupert đối với Đường Tinh quá cao, mê luyến quá sâu, dưới loại tình huống này, anh hưởng mà Grey tây · Rupert chịu từ hào quang vai chính sẽ càng lớn, chỉ số thông minh giảm xuống, làm ra loại chuyện vô tri như vậy cũng không kỳ quái.
Chửi thằng ngu Kiều Địch · Leslie xong, tâm tình Quý Xuyên Bách khá hơn nhiều, lại lôi kéo Không Thanh, vẻ mặt cổ quái nói: "Đúng rồi, Không Thanh, em biết gì không? Cái tên Beta Đường Tinh kia gần đây thường xuyên chạy tới quân bộ, tuy rằng mỗi lần hắn tới quân bộ đều lấy danh nghĩa nói chuyện hợp tác giữa gia tộc Leslie và quân bộ, nhưng anh cứ thấy hắn ta như kiểu đang âm thầm làm cái gì đó.
Hơn nữa, không biết có phải anh suy nghĩ nhiều không, cứ cảm giác tên Beta kia luôn cố ý vờ như vô tình xuất hiện bên cạnh bố, em nói xem, đầu óc hắn ta có vấn đề không thế?"
Không Thanh nghe vậy, chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.
Đầu óc Đường Tinh đâu có vấn đề, hắn ta căn bản chính là có tâm tư đen tối với Quý Nhận.
Chẳng qua, thẳng nam sắt thép đầu óc toàn gân với cơ như Quý Xuyên Bách thế mà có thể nhìn thấu bản chất ra vẻ hoa sen trắng này của Đường Tinh, quả nhiên trước kia tránh không cho Đường Tinh tiếp xúc với Quý Xuyên Bách, tránh để Quý Xuyên Bách chịu ảnh hưởng của hào quang vai chính là đúng.
"Đường Tinh gần đây thường xuyên chạy tới quân bộ?"
Quý Xuyên Bách gật gật đầu.
"Tên Beta kia không phải nghiên cứu chế tạo ra thuốc hồi phục cao cấp sao? Nghe nói đã ký kết hợp tác với công ty thuốc của gia tộc Leslie, chuẩn bị ổn định sản xuất số lượng lớn.
Nhu cầu của quân bộ đối với số lượng các loại thuốc vốn dĩ đã lớn, trước kia vẫn luôn hợp tác cùng công ty thuốc của gia tộc Leslie, lần này, biết được công ty thuốc gia tộc Leslie còn có thể sản xuất thuốc hồi phục cao cấp số lượng lớn, mấy ông lớn kia trong quân bộ sao có thể ngồi yên được?"
Không Thanh cũng không biết nhiều lắm về việc quân bộ cùng quốc hội đấu tranh quyền lực, cũng không có hứng thú, cho nên không phát biểu ý kiến, chỉ nghiêm túc nhắc nhở Quý Xuyên Bách: "Anh, Đường Tinh hợp tác với quân bộ, em không thể can thiệp, nhưng là nếu anh tin em thì hãy nghe em khuyên một câu, thuốc hồi phục cao cấp Đường Tinh nghiên cứu chế tạo có vấn đề, tuyệt đối đừng dùng!"
Quý Xuyên Bách đương nhiên sẽ không cảm thấy Không Thanh nói giỡn với mình, nghiêm túc hỏi ngược lại: "Thuốc hồi phục cao cấp Beta kia nghiên cứu chế tạo thật sự có vấn đề?"
Không Thanh gật gật đầu, nói rõ chuyện mình tự học lí luận dược học, sau đó lại nhờ Duy Tư Đặc hỗ trợ lấy vài lọ thuốc hồi phục cao cấp của nhiều dược tề sư khác nhau tới làm thí nghiệm so sánh, cuối cùng viết nên báo cáo nghiên cứu.
Quý Xuyên Bách càng nghe, càng cảm thấy khiếp sợ.
"Không Thanh, đều là cùng bố cùng mẹ, vì sao đầu óc em dùng tốt dữ?"
So đi sánh lại, Quý Xuyên Bách thấy mình giống đứa ngu đầu óc không được linh hoạt cho lắm, nhớ trước đây, lúc anh còn đang quắn đít đi học ở học viện quân sự tối cao đế quốc, những khóa thuần lí luận đều phải phí rất nhiều thời gian ôn tập mới miễn cưỡng qua môn, không giống với mấy khóa thực tiễn khác, nhẹ nhàng đạt điểm cao, thậm chí là điểm tối đa.
Thì ra là do mình không kế thừa nên chỉ số thông minh đều được em trai Omega ngoan ngoãn dễ thương nhà mình kế thừa hết hả?
Nhất thời, Quý Xuyên Bách cũng không biết nên tiếc nuối hay là nên ghen tị hâm mộ nữa.
Tâm tình Quý Xuyên Bách phức tạp, Duy Tư Đặc đứng bên cạnh lại vui sướng khi người gặp họa, ánh mắt toàn là trào phúng chói lọi.
Quý Xuyên Bách thấy thế, lập tức không vui, quay đầu nhìn Duy Tư Đặc, trào phúng không hề khách khí: "Duy Tư Đặc, mi cũng đừng có chó chê mèo lắm lông, hai ta người tám lạng kẻ nửa cân, ông đây không có trí thông minh của em ông, còn cái đứa đầu gỗ như mi có thể thông minh tới cỡ nào cơ?"
Duy Tư Đặc bị nói cũng không tức giận, nói có sách mách có chứng bật lại: "Anh trai à, em thừa nhận anh nói rất đúng, đầu óc em đúng là không quá thông minh, nhưng chỉ cần đầu óc Không Thanh thông minh là đủ rồi, chờ đến khi em kết làm bạn đời với Không Thanh, con của hai đứa em cũng có thể kế thừa chỉ số thông minh cao của Không Thanh, tốt dễ sợ.
Nhưng là anh trai thì hơi khác, vốn dĩ đầu óc đã không tốt, còn phải tìm một bạn đời đầu óc cực tốt, sợ là hơi khó."
"Duy Tư Đặc!"
Quý Xuyên Bách nổi cáu, vén tay áo lên định đi combat một trận với Duy Tư Đặc.
"Được rồi, đừng nhốn nháo nữa."
Lần nào vừa thấy mặt cũng độp nhau, hai người này là mấy thằng nhóc quỷ mẫu giáo hả trời? Hết nói.
Nhắc nhở Quý Xuyên Bách tuyệt đối không nên sử dụng thuốc hồi phục cao cấp Đường Tinh nghiên cứu chế tạo xong, Không Thanh liền lôi Duy Tư Đặc rời đi, miễn cho đứng lâu Duy Tư Đặc và Quý Xuyên Bách thật sự một lời không hợp lại đánh nhau, đến lúc đó lại mất mặt.
Lúc trở lại sân thi đấu, Duy Tư Đặc còn đang tức giận bất bình.
Chẳng qua Không Thanh đã quen việc Duy Tư Đặc thường thường sẽ động kinh một trận, cho nên căn bản không để trong lòng, tiếp tục nghiêm túc xem Quý Xuyên Bách thi đấu.
Bởi vì khó chịu trong lòng, mỗi lần đi đến hiện trường thi đấu cơ giáp xem Quý Xuyên Bách thi đấu cùng Không Thanh, biểu cảm trên mặt Duy Tư Đặc đều rất sinh động, cũng rất hay thay đổi.
Chỉ có lúc Không Thanh nói chuyện với Duy Tư Đặc, biểu cảm trên mặt Duy Tư Đặc mới có thể trở nên hòa hoãn ôn nhu, một khi Không Thanh quay đầu, không chớp mắt nhìn tình huống trên sân thi đấu, mặt Duy Tư Đặc sẽ nhăn lại một cục, nhìn chằm chằm Quý Xuyên Bách trên sân thi đấu như có mối hận thâm sâu nào đó, bộ dáng kiểu đại ca không vui, quả thực giống như khắc bốn chữ "Anh không hề vui" lên trên trán.
Màn ảnh phòng phát sóng trực tiếp vốn dĩ đã rất thiên vị những Omega xinh đẹp trong các thính phòng VIP, Quý tiểu thiếu gia thân là người có giá trị nhan sắc đỉnh nhất trong đó, tự nhiên được chú ý nhiều nhất, số lần lộ mặt của Duy Tư Đặc · Kiệt Kéo Đức cũng theo đó mà tăng lên nhiều.
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp đã rất nhiều lần bắt được thiếu tá Kiệt Kéo Đức lật mặt trong giây lát, rõ ràng một giây trước còn đang mang vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với Quý tiểu thiếu gia, Quý tiểu thiếu gia vừa quay đầu, ánh mắt thiếu tá Kiệt Kéo Đức trong nháy mắt trở nên vừa hung ác vừa uể oải.
"Ha ha ha ~ cười chết tui, thiếu tá Kiệt Kéo Đức đang làm cí quần què gì zậy? Biểu diễn kịch đổi mặt Tứ Xuyên tại chỗ đó hả? Cười ra tiếng heo kêu.jpg"
"Cap màn hình, cap màn hình, cap màn hình lẹ lẹ, xí nữa lén gửi cho Quý tiểu thiếu gia xem."
"Cap lại gửi Quý gia tiểu thiếu gia xem làm cái chi, hẳn là nên gửi cho thiếu tá Quý Xuyên Bách í, xem thiếu tá Quý Xuyên Bách có thể cầm búa đập nổ đầu chó thiếu tá Kiệt Kéo Đức không.
Ăn dưa xem diễn.jpg"
"Người anh em lầu trên, tự cầu phúc nhiều chút đi, tui đã cap màn hình cái bình luận ông gửi lên làn đạn rồi đấy nhá, chờ xí nữa tui sẽ lén gửi cho thiếu tá Kiệt Kéo Đức, xem ảnh có cầm búa đập nổ đầu chó của ông không."
"Thật sự hiểu không nổi mấy Alpha già FA mấy người, sắc đẹp tuyệt cà là vời này của Quý tiểu thiếu gia cũng không đủ để mấy người liếm điện thoại hả? Thế mà lại còn có tâm tư chú ý thiếu tá Kiệt Kéo Đức đứng một bên? Chậc chậc chậc, cái đám nhan cẩu không đủ tiêu chuẩn mấy người, xứng đáng FA cả đời."
"Ê đại ca lầu trên, nói nhảm cái gì đó hả? Khóc òa.jpg"
"Bị thiệt hơi nhiều rồi đó! Gấu trúc suốt đêm leo lên núi nhất định là do người nói thật như mấy người hại đó."
(Editor không hiểu cái joke này cho lắm...)
"Thật sự không dám giấu giếm, tui cũng khóc to.jpg"
"Ôm đầu khóc rống.jpg"
Làn đạn phòng phát sóng trực tiếp vô cùng náo nhiệt, không khí hài hòa sung sướng.
Không ai có thể ý thức được, đây chỉ là chút yên bình ngắn ngủi trước bão tố.
Ở một góc Tinh Võng nào đó, một cuộc chiến tranh không khói thuốc súng dưới sự chủ đạo của nhóm dược tề sư từ hiệp hội dược tề sư đế quốc đang được khua chiêng gõ mõ chuẩn bị.
Sơn vũ dục lai phong mãn lâu.(*)
________________________________
(*)Sơn vũ dục lai phong mãn lâu: Trích từ bài thơ "Hàm Dương thành đông lâu" hay "Lầu phía đông thành hàm dương"
Nhất thướng cao lâu vạn lý sầu,
Kiêm hà dương liễu tự đinh châu.
Khê vân sơ khởi, nhật trầm các,
Sơn vũ dục lai, phong mãn lâu.
Điểu há lục vu, Tần uyển tịch,
Thiền minh hoàng diệp, Hán cung thu.
Hành nhân mạc vấn đương niên sự,
Cố quốc đông lai Vị thuỷ lưu.
Dịch thơ:
Lên lầu cao, nỗi buồn trải vạn dặm,
Cỏ gai và dương liễu um tùm như bãi sông.
Mây mới nổi lên từ khe suối, mặt trời lặn sau gác,
Mưa núi sắp tới, gió tràn khắp lầu.
Chim bay xuống đám cỏ xanh, vườn Tần chìm vào bóng chiều tối,
Ve sầu kêu trong lá vàng, cung Hán đang độ mùa thu.
Người đi qua chớ hỏi về chuyện đang xảy ra,
Nước cũ đã xuôi đông theo dòng sông Vị..